Hôm nay đọc một bài trên NYT nói về chuyện lương thưởng của những người làm việc trên Wall Street. David A. Paterson, thống đốc bang New York, có cách nghĩ chắc chẳng giống những nhà hoạt động chính trị khác khi ông đề cao những chuyên gia về tài chính, và thúc giục họ bảo vệ khoản thưởng cuối năm.
Ông cho rằng lương của những professionals này là thấp, và chuyện các khoản tiền thưởng hậu hĩnh của các ngân hàng lớn.
(Image by: linder6580)
Ông đề nghị những người ở New York nên bảo vệ Wall Street như thể California bảo vệ ngành công nghiệp trồng nho hay Iowa bảo vệ việc sản xuất bắp, và cho rằng nên bảo vệ Wall Street vì nó là động cơ (engine) của nền kinh tế ở New York.
Tôi vẫn nghĩ rằng chuyện lương thưởng không nên cắt bỏ, nếu có chỉ giảm danh nghĩa vì rất khó có thể giải quyết vấn đề agency probem bằng các biện pháp phi tài chính. Giữa blue-collar workers và white-collars đã có sự chênh lệch khác nhau trong việc giải quyết vần đề này, thì ở cấp lãnh đạo thì lại càng chênh lệch hơn. Nói theo kiểu Zig Ziglar là 'Win-Win or no deal', thì làm sao có thể thuyết phục người khác làm việc cho mình mà không cho họ biết họ có thể được lợi gì? Đặc biệt, khi nền kinh tế đang chống chèo với bão, thì việc giữ chân lại càng quan trọng, như ở các ngân hàng lớn của Mỹ, các analysts thuộc hàng "sao" có thể chạy qua các công ty quản lý quỹ hedge funds với những mức thù lao cao hơn.
Bởi vậy, tôi nghĩ sẽ phải duy trì những bonuses này ở mức có thể, và nên coi đó như một khoản chi phí cố định.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
• Nếu bạn không có tài khoản Google/Blogger profile, hay các blog platform khác, bạn vui lòng chọn Name(Tên)/URL thay vì Anonymous (Ẩn danh).