Thứ Ba, 21 tháng 4, 2009

Một thời cắp sách tới trường (tt)

Xem thêm các phần khác
Một thời cắp sách tới trường
Một thời cắp sách tới trường (P.3)
Một thời cắp sách tới trường (P.4)

Lan cho ngan ăn giun. Bà khen Lan.

***

Ủn à ủn ỉn
Chín chú lợn con
Ăn đã no tròn
Cả đàn đi ngủ

***

Con quạ thông minh

Một con quạ khát nước, nó tìm được một cái lọ có nước nhưng nước trong lọ ít quá, cổ lọ lại cao, nó không thò mỏ vào uống được. Quạ bèn nghĩ ra một cách đi nhặt những viên sỏi bỏ vào trong lọ. Một lát sau nước dâng lên, quạ tha hồ uống.

***

Dê đen và dê trắng cùng qua một chiếc cầu hẹp. Dê đen đi dằng này lại. Dê trắng đi đằng kia sang. Con nào cũng muốn tranh sang trước, không con nào chịu nhường con nào. Chúng húc nhau, cả hai đều rơi tõm xuống suối.

***

Truyện kể về hai người bạn đi chơi và gặp một con gấu. Một người nhanh chân trèo tít lên cây cao. Còn người kia do chậm chân, lại ko biết trèo nên nằm im dưới đất giả vờ chết. Con gấu đến bên người nằm dưới đất, nói gì đó vào tai anh ta rồi bỏ đi. Người trên cây thấy con gấu bỏ đi liền tụt xuống đất và hỏi:" Con gấu nói gì vào tai bạn thế?". Người kia trả lời:" Con gấu nói "người bỏ bạn lúc hiểm nguy là người không tốt!""


***

Nhà gấu ở trong rừng. Buổi sáng gấu đi bẻ măng và uống mật ong. Gấu bố, gấu mẹ, gấu con cùng béo núng nính bước đi lặc lè lặc lè. Béo đến nỗi khi mùa đông tới, cả nhà gấu tránh rét trong gốc cây, chỉ mút hai bàn chân mỡ cũng đủ no.

***

Một đàn ngỗng vươn dài cổ chúi mỏ về phía trước, định đớp bọn trẻ. Hùng đút vội khẩu súng vào túi quà, chạy biến. Thắng mếu máo nấp vào sau lưng Tiến. Tiến không có súng, cũng chẳng có kiếm. Em liền nhặt một cành xoan, xua đàn ngỗng ra xa. Đàn ngỗng kêu quàng quạc, vươn cổ chạy miết.

***

Vỉa than đen óng ánh.
Những hòn than đua rơi.
Bàn tay anh thợ mỏ.
Đem lửa về khắp nơi.

***

Trâu đồi

Ai thổi sáo gọi trâu đâu đó
Chiều in nghiêng trên mảng núi xa
Con trâu trắng dẫn đàn lên núi
Vểnh đôi tai nghe sáo trở về

Trâu đực chạy rầm rầm như hổ
Trâu thiến dong từng bước hiền lành
Cổ lừng lững như chum như vại
Móng hến hằn in mép cỏ xanh

Những chú nghé long tơ mũm mĩm
Mũi phập phồng dính cánh hoa mua
Cổng trại mở trâu vào chen chúc
Chiều rộn ràng trong tiếng nghé ơ..

***

Ò.. ó... o...
Ò... ó... o...
Tiếng gà
Tiếng gà
Giục quả na
Mở mắt
Tròn xoe.
Giục hàng tre
Đâm măng
Nhọn hoắt.
Giục buồng chuối
Thơm lừng
Trứng cuốc.
Giục hạt đậu
Nảy mầm.
Giục bông lúa
Uốn câu.
Giục con trâu
Ra đồng.
Giục đàn sao
Trên trời
Chạy trốn.
Gọi ông trời
Nhô lên
Rửa mặt...
Ôi bốn bề
Bát ngát
Tiếng gà
Ò... ó... o
Ò... ó... o ...

***

NHẮN VỚI EM
Vũ Quần Phương




Nếu nhắm mắt trong vườn lộng gió
Sẽ được nghe nhiều tiếng chim hay
Tiếng lích chích chim sâu trong lá
Con chìa vôi vừa hót vừa bay

Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện
Sẽ được nhìn thấy các bà Tiên
Thấy chú bé đi hài bảy dặm
Quả Thị thơm, cô Tấm rất hiền

Nếu nhắm mắt nghĩ về cha mẹ
Đã nuôi em khôn lớn từng ngày
Tay bồng bế sớm khuya vất vả
Mắt nhắm rồi lại mở ra ngay.

***

THI NGHÉ

Nghé hôm nay đi thi
Cũng dậy từ gà gáy
Người dắt trâu mẹ đi
Nghé vừa đi vừa nhảy

Thi nghé gầy nghé béo
Toàn hợp tác xã nhà
Nghé xem chừng cũng hiểu
Chạy tung tăng tung ta

Vui sao đàn nghé con
Miệng chúng cười mủm mỉm
Mắt chúng ngơ ngác tròn
Nhìn tay người giơ đếm

Cả một đàn nghé béo
Con nào hơn con nào
Chờ lâu nghé khó chịu
Chạy vụt lên đồi cao.


***

Trường em

Trường em mái ngói đỏ hồng
Mọc lên tươi thắm giữa đồng lúa xanh
Gió về đồng lúa reo quanh
Vẫy chào những bước chân nhanh tới trường.

***

CÂY DỪA
Trần Đăng Khoa




Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Qủa dừa- đàn lợn con nằm trên cao.
Đêm hè hoa nở cùng sao,
Tàu dừa- chiếc lược chải vào mây xanh.
Ai mang nước ngọt, nước lành,
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa.
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa ,
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo.
Trời trong đầy tiếng rì rào,
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra.
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.

***

NHÀ EM
(Tô Hà)

Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm
Em yêu tiếng chim
Đầu hồi lảnh lót
Mái vàng thơm phức
Rạ đầy sân phơi
Em yêu ngôi nhà
Gỗ tre mộc mạc
Như yêu đất nước
Bốn mùa chim ca

***

Mẹ vắng nhà ngày bão
Đặng Hiển

Mấy ngày mẹ về quê
Là mấy ngày bão nổi
Con đường mẹ đi về
Cơn mưa dài chặn lối.

Hai chiếc giường ướt một
Ba bố con nằm chung
Vẫn thấy trống phía trong
Nằm ấm mà thao thức.

Nghĩ giờ này ở quê
Mẹ cũng không ngủ đuợc
Thương bố con vụng về
Củi mùn thì lại ướt.

Nhưng chị vẫn hái lá
Cho thỏ mẹ, thỏ con
Em thì chăm đàn ngan
Sáng lại chiều no bữa
Bố đội nón đi chợ
Mua cá về nấu chua...

Thế rồi cơn bão qua
Bầu trời xanh trở lại.
Mẹ về như nắng mới
Sáng ấm cả gian nhà

***

SÁNG SỚM

Tinh mơ em thức dậy
rửa mặt rồi đến trường
em bước vội trên đường
núi dăng hàng trước mặt

Sương trắng viền quanh núi
như một chiếc khăn bông
ồ núi ngủ lười không
Giờ mới đang rửa mặt.

***

Chim chích bông
Nguyễn Viết Bình

Bé tèo teo
Rất hay trèo
Từ cành na
Qua cành bưởi
Sang bụi duối...
Em vẫy gọi
Chích bông ơi!
Luống rau tươi
Sâu đang phá
Chim xuống nhá
Có thích không?
Chú chích bông
Liền sà xuống
Và luôn mồm
Thích!
Thích!
Thích!

***

GỌI BẠN
Định Hải

Từ xa xưa thủa nào
Trong rừng xanh sâu thẳm
Đôi bạn sống bên nhau
Bê vàng và dê trắng

Một năm trời hạn hán
Suối cạn cỏ héo khô
Lấy gì nuôi đôi bạn
Chờ mưa đến bao giờ

Dê trắng đi tìm cỏ
Lang thang quên đường về
Bê vàng thương bạn lắm
Chạy khắp nẻo tìm dê

Đến bây giờ Dê trắng
Vẫn gọi hoài "Bê! Bê"


***

Hòn đá
Bác Hồ

Hòn đá to
Hòn đá nặng
Một người nhấc
Nhấc không đặng

Hòn đá nặng
Hòn đá to
Nhiều người nhấc
Nhấc không lo

Nếu đồng sức
Nếu đồng lòng
Việc gì khó
Cũng thành công.

***

Tôi đi học
Thanh Tịnh

Hằng năm cứ vào cuối thu lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.

Tôi quên sao được buổi sớm mai hôm ấy, một buổi sớm mai đầy sương thu và gió lạnh, mẹ tôi âu yếm dắt tay tôi đi trên con đường dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại nhiều lần nhưng hôm nay tự nhiên thấy lạ. Hôm nay tôi đi học".

***
Mùa cam
Phạm Tiến Duật

Mía ngọt dần lên ngọn
Gió heo may chớm sang,
Trái hồng vừa trắng cát
Vườn cam đã chín vàng...

Cam Xã Đoài mọng nước
Giọt vàng như mật ong,
Bổ cam ngoài cửa trước
Hương bay vào nhà trong


***

QUẠT CHO BÀ NGỦ

Ơi chích chòe ơi
Chim đừng hót nữa
Bà em ốm rồi
Lặng cho bà ngủ.

Bàn tay bé nhỏ
Vẫy quạt thật đều
Ngấn nắng thiu thiu
Đậu trên tường trắng.

Căn nhà đã vắng
Cốc chén lặng im
Đôi mắt lim dim
Ngủ ngon bà nhé.

Hoa cam hoa khế
Chín lặng trong vườn
Bà mơ tay cháu
Quạt đầy hương thơm.

***

Những cái chân
Vũ Quần Phương

Cái gậy có một chân
Biết giúp bà khỏi ngã.
Chiếc com-pa bố vẽ
Có chân đứng, chân quay.
Cái kiềng đun hằng ngày
Ba chân xoè trong lửa.
Chẳng bao giờ đi cả
Là chiếc bàn bốn chân.
Riêng cái võng Trường Sơn
Không chân, đi khắp nước.

***
CHÚ HÁI QUÂN
Vân Đài

Đứng canh ngày canh đêm
Ngoài xa vời hải đảo
Kìa ! Bóng chú hải quân
Dưới trời xanh trứng sáo

Mặc nắng mưa gió bão
Cây súng chú chắc tay
Quân thù mà ló mặt
Biển lớn sẽ vùi thây

Em mong ngày khôn lớn
Sẽ vượt sóng ra khơi
Cũng cầm chắc tay súng
Giữ lấy biển lấy trời

***

Những chú gà công nghiệp
Thật khác chú gà nhà
Được ấp trong lò điện
Tự mổ vỏ mà ra

Người đầu tiên chú thấy
Áo choàng trắng thướt tha
Chắc là mẹ mình đấy!
Mẹ đẹp như tiên sa!

Anh em đông hàng ngàn
Chẳng biết ai ra trước

Chẳng biết ai là út
Chẳng ai đòi phần hơn!

Mẹ chiều cả ngàn con
Giải trấu thay đệm mới
Thắp đèn làm lửa sưởi
Máng ăn ăm ắp đầy

Gà mà chẳng ở chuồng
Cả dãy nhà rộng đẹp
Bè bạn cứ vàng ươm
Hát suốt ngày liếp nhiếp.

***

Đêm mùa đông, trời mưa phùn. Gió bấc thổi ào ào ngoài cửa sổ. Nằm trong nhà, Hồng lắng nghe tiếng mưa rơi. Tiếng gió thỉnh thoảng lại rít lên nghe như tiếng sáo ở phía đầu hồi. Hồng nghĩ mà thương đàn gà. Lạnh thế này không biết nó có rét không? Lúc chiều nghe tin có gió mùa đông bắc tràn về, Hồng đã đi cắt lá chuối khô che kín chuồng gà rồi. Giờ nằm nghe tiếng mưa rơi, gió rít, Hồng cứ nghĩ rằng hình như mình chưa che chắn cẩn thận…

***

BẢN EM

Bản em trên chóp núi
Sớm bồng bềnh trong mây
Sương rơi như mưa dội
Trưa mới thấy mặt trời

Cây Pơ-mu đầu dốc
Im như người lính canh
Ngựa tuần tra biên giới
Dừng đỉnh đèo hý vang

Nhìn xuống sâu thung lũng
Nắng như rót mật vàng...

***

NHÀ BÁC HỌC KHÔNG NGỪNG HỌC

Đác – uyn là nhà bác học nổi tiếng trên thế giới. Ông còn rất ham học. Vào một đêm giá lạnh, mọi người đã say ngủ. Con ông chợt thức giấc và thấy phòng cha vẫn còn sáng ánh đèn. Con ông ngạc nhiên bước lại gần và thấy cha còn đang cặm cụi bên tập tài liệu. Con ông hỏi:
- Cha đã là bác học rồi còn phải ngày đêm nghiên cứu làm gì cho mệt?
Ông mỉm cười nhìn con đáp:
- Bác học không có nghĩa là ngừng học con ạ.
Khi đã tuổi cao sức yếu, ông còn học thêm tiếng Đức, một thứ tiếng tương đối khó. Một lần vì thương cha tuổi đã cao nên con ông ngỏ ý giúp ông dịch các tài liệu tiếng Đức nhưng ông gạt đi và nói:
- Cha muốn tự mình dịch các tài liệu này.
Về sau, ông đọc và viết rất thông thạo tiếng Đức và nhiều tiếng nước khác

***

ANH THỢ ĐỐT LÒ

Anh thợ lò ơi
Cửa lò anh đứng
Như cửa mặt trời
Bóng anh trai rộng
Như đám mây trôi
Lửa vàng làm nắng
Bóng anh tỏa dài
Như câu nghiêng tán
Nhịp tay đều đặn
Than rơi. Than rơi

Cửa lò hé mở
Than rơi, than rơi
Lửa chồng lên lửa
Áo cũng lên hơi
Ngỡ làn khói mỏng
Cháy từ mồ hôi

Anh thợ lò ơi
Bàn tay nóng ấm
Chuyền vào tay tôi .
Và màu lửa sáng
Trong mắt anh cười

***

Mèo con đi học

Hôm nay trời nắng chang chang
Mèo con đi học chẳng mang theo gì
Chỉ mang một mẩu bút chì
Và mang một mẩu bánh mỳ con con

***

Bà Trưng

Bà Trưng quê ở Châu Phong,
Giận người tham bạo, thù chồng chẳng quên
Chị em nặng một lời nguyền
Phất cờ nương tử thay quyền tướng quân
Ngàn tây nổi áng phong trần
Ầm ầm binh mã, xuống gần Long Biên
Hồng quần nhẹ bước chinh nguyên
Đuổi ngay Tô Định, dẹp yên biên thành
Đô kỳ đóng cõi Mê Linh,
Lĩnh nam riêng một triều đình nước ta.

***

Cái bống là cái bống bang
Khéo sảy khéo sàng cho mẹ nấu cơm
Mẹ bống đi chợ đường trơn
Bống ra gánh đỡ chạy cơn mưa rào.

***

CÂY GẠO
Vũ Tú Nam

Mùa xuân, cây gạo gọi đến bao nhiêu là chim. Từ xa nhìn lại, cây gạo sừng sững như một tháp đèn khổng lồ. Hàng ngàn bông hoa là hàng ngàn ngọn lửa hồng tươi, hàng ngàn búp nõn là hàng ngàn ánh nến trong xanh. Tất cả đều lóng lánh, lung linh trong nắng. Chào mào, sáo sậu, sáo đen, đàn đàn lũ lũ bay đi bay về. Chúng nó gọi nhau, trêu ghẹo nhau, trò chuyện ríu rít. Ngày hội mùa xuân đấy

***

CẢNH MÙA XUÂN

Cỏ non xanh rợn chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa


CẢNH MÙA HÈ

Dưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập lòe đơm bông


CẢNH MÙA THU

Long lanh đáy nước in trời
Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng

***

Mặt trời xanh của tôi
Nguyễn Viết Bình.

Đã có ai lắng nghe
Tiếng mưa trong rừng cọ
Như tiếng thác dội về
Như ào ào trận gió.

Đã ai lên rừng cọ
Giữa một buổi trưa hè
Gối đầu lên thảm cỏ
Nhìn trời xanh lá che.

Đã ai biết gió ấm
Thổi đến tự khi nào
Từ khi rừng cọ nở
Hoa vàng như hoa cau.

Đã có ai dậy sớm
Nhìn lên rừng cọ tươi
Lá xoè như tia nắng
Giống hệt như mặt trời

Rừng cọ ơi rừng cọ
Lá đẹp lá ngời ngời
Tôi yêu thương vẫn gọi
Mặt trời xanh của tôi.

***

Anh em ơi ta tới trăng rồi
Trăng sao cũng hóa xứ người từ đây
Chạm đầu vũ trụ xinh thay
Nửa quen nửa lạ đặt ngay cờ hồng
Mẹ ơi mua cốm mua hồng
Mua con cá chép lượn vòng con chơi
Trăng sao trăng đẹp trăng ngời
Mua tàu vũ trụ con ngồi lên trăng

***

KHÔNG SỐNG RIÊNG LẺ

Hễ kiếm được mồi
Kiến tha vế tổ
Xếp cùng một chỗ
Làm của cải chung
Đến khi đói lòng
Cùng ăn vui sướng
Từ quân đến tướng
Một dạ như nhau
Chẳng thấy ở đâu
Kiến sống riêng lẻ

***

LÊN CAO

Kìa anh thợ điện lên cao
Chào anh gió hát rì rào hàng dương
Líu lo chim hót yêu thương
Từng đôi sà xuống lượn vờn quanh anh
Trời xanh xanh đất xanh xanh
Dáng anh đứng giữa mênh mông đất trời
Mắc muôn dòng điện sáng ngời
Về nơi xóm vắng về nơi thị thành
Mai sau em lớn bằng anh
Em đi mắc điện sáng quanh địa cầu

***

EM MUỐN LÁI MÁY BAY

Em muốn lái máy bay
Miễn dạy em cầm lái
Đổ xăng vào bình chứa
Nổ máy cánh quạt quay
Vù lên trời máy ơi
Cùng với chim ca hót
Chẳng sợ gió sợ mưa gì hết
Tôi bay qua đám mây
Lửng lơ lưng chừng trời
Lượn như chim âu trắng
Tôi bay qua biển nắng
Núi kia cao đến đâu
Cũng bay vượt lên đầu
Mây ơi đưa ta đi
Lên tận trăng sao
Dẫu trăng sao
Xa lơ xa lắc


***

Cái máy tuốt lúa
Định Hải

Trông kìa, máy tuốt
Rung triệu vì sao
Đầy sân hợp tác
Thóc vàng xôn xao.

Máy tròn xoay tít
Núi thóc dần cao
Máy không biết mệt
Cười reo rào rào.

Chú công nhân ơi
Máy ngoan thật nhỉ
Suốt cả mùa vui
Máy thành dũng sĩ.

***

SỨC MỒ HÔI
THANH TỊNH

Mồ hôi mà đổ xuống đồng
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương
Mồ hôi mà đổ xuống vườn
Dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm
Mồ hôi mà đổ xuống đầm
Cá lội phía dưới, rau nằm phía trên
Mồ hôi xuống, cây mọc lên
Ăn no đánh thắng, dân yên nước giàu.

(Mồ hôi đổ xuống hoa màu
Chặn tay thằng Mỹ, dúi đầu thằng Tây
Ai ơi ra sức cấy cày
Thêm giờ lao động, bớt ngày lao đao.)

***

Bến cảng Hải Phòng
Nguyễn Hồng Kiên

Em ra thăm bến cảng
Thăm chú ở hải quân
Lúc trời vừa hửng sáng
Sương sớm đang tan dần.

Giữa mặt nước mênh mông
Tàu hải quân ta đó
Xếp hàng nối đuôi nhau
Trông như từng dãy phố.

Khi mặt trời lên tỏ
Nước xanh chuyển màu hồng
Cờ trên tàu như lửa
Bừng sáng cả mặt sông.

***
Đi học
Minh Chính

Hôm qua em tới trường
Mẹ dắt tay từng bước.
Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp.

Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng cây
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay.

Hương rừng thơm đồi vắng,
Nước suối trong thầm thì...
Cọ xòe ô che nắng
Râm mát đường em đi.

***

Câu chuyện bó đũa

Ngày xưa, ở một gia đình kia, có hai anh em. Lúc nhỏ, anh em rất hòa thuận. Khi lớn lên, anh có vợ, em có chồng, tuy mỗi người một nhà, nhưng vẫn hay va chạm.

Thấy các con không yêu thương nhau, người cha rất buồn phiền. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con, cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo.

- Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thường cho túi tiền.

Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố hết sức mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra, rồi thong tha bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng.

Thấy vậy, bốn người con cùng nói:

- Thưa cha, lấy từng mà bẻ thì có khó gì?

Người cha liến bảo:

- Đúng. Như thế nào là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy các con phải biết thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh.

***

SAU CƠN MƯA
(Theo Vũ Tú Nam)

Sau trận mưa rào, mọi vật đều sáng và tươi. Những đoá râm bụt thêm đỏ chói. Bầu trời xanh bóng như vừa được gội rửa. Mấy đám mây bông trôi nhởn nhơ, sáng rực lên trong ánh mặt trời.

Mẹ gà mừng rỡ "tục, tục" dắt bầy con quây quanh vũng nước đọng trong vườn.

***

BÁC ĐƯA THƯ

Bác đưa thư trao cho Minh một bức thư. Đúng là thư của bố rồi. Minh mừng quýnh. Minh muốn chạy thật nhanh vào nhà khoe với mẹ. Nhưng em chợt thấy bác đưa thư mồ hôi nhễ nhại.

Minh chạy vào nhà. Em rót một cốc nước mát lạnh. Hai tay bưng ra, em lễ phép mời bác uống.

***

Đàn gà mới nở
Phạm Hổ

Lông vàng mát dịu
Mắt đen sáng ngời
Ôi chú gà ơi !
Ta yêu chú lắm!

Mẹ dang đôi cánh
Con biến vào trong
Mẹ ngẩng đầu trông
Bọn diều bọn quạ

Bây giờ thong thả
Mẹ đi đằng đầu
Đàn con bé xíu
Líu ríu chạy sau

Con mẹ đẹp sao
Những hòn tơ nhỏ
Chạy như lăn tròn
Trên sân , trên cỏ

Vườn trưa gió mát
Bướm bay dập dờn
Quanh đôi chân mẹ
Một rừng chân con

***

Ngôi trường mới
Ngô Quân Miện




Trường mới xây trên nền ngôi trường lợp lá cũ. Nhìn từ xa, những mảng tường vàng, ngói đỏ như những cánh hoa lấp ló trong cây.
Em bước vào lớp vừa bỡ ngỡ vừa thấy quen thân. Tường vôi trắng, cánh cửa xanh, bàn ghế gỗ xoan đào nổi vân như lụa. Em thấy tất cả đều sáng lên và thơm trong nắng mùa thu.
Dưới mái trường mới, sao tiếng trống rung động kéo dài! Tiếng cô giáo trang nghiêm mà ấm áp. Tiếng đọc bài của em cũng vang vang đến lạ! Em nhìn ai cũng thấy thân thương. Cả đến chiếc thước kẻ, chiếc bút chì, sao cũng đáng yêu đến thế!

4 nhận xét:

  1. ôi,nhớ thời đi học ngày xưa quá.

    Trả lờiXóa
  2. Những kỷ niệm ngày xưa lúc nào cũng đáng nhớ :P

    Trả lờiXóa
  3. hay quá, kỳ công quá. Hôm nay lạc vào trang web này bao hình ảnh của buổi đầu tiên cắp sách đến trường cứ thế hiện về. Ước gì có cỗ máy thời gian cho mình trở về thăm lại quãng thời gian đó nhỉ, sao mà thấy yên bình và thảnh thơi quá. Yêu quý nhất thưở ban đầu đi học. Cám ơn ban biên tập trang web, cám ơn rất nhiều.

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn nhé.Đã lâu lắm rồi mới đọc lại những tác phẩm thời cấp 1. Trong trí tưởng tưỡng non nớt của mình ngày đó phong cảnh trong những bài thở, bài văn thật đẹp thật sinh động. Chỉ tiếc là mình không giữa lại được những cuốn tập đọc trước đây.

    Trả lờiXóa


• Nếu bạn không có tài khoản Google/Blogger profile, hay các blog platform khác, bạn vui lòng chọn Name(Tên)/URL thay vì Anonymous (Ẩn danh).